Cô giáo 10 năm chống chọi ung thư tụy

11h, tiết Văn của cô giáo Nguyễn Lữ Thu Hồng trường THCS Nguyễn Chí Thanh, xã Ia Pia, huyện Chư Prông, Gia Lai sôi nổi. Hồng diện áo dài trắng, tóc xõa ngang vai, khuôn mặt trang điểm nhẹ cùng học sinh thảo luận cách viết văn nghị luận xã hội. Ít ai nghĩ, cô gái có khuôn mặt tươi tắn, tràn sức sống mắc ung thư tụy 10 năm nay.

Đến trường sớm một năm, 17 tuổi, Hồng đã học lớp 12. Chị thấy mình là người may mắn bởi được học hành, khỏe mạnh, lớn lên trong tình yêu của cha mẹ. Ngày đó, trong cuộc trò chuyện với các bạn cùng lớp, Hồng không giấu nụ cười khi mường tượng về hình ảnh sinh viên chuyên ngành sư phạm, xa hơn, chị sẽ trở thành cô giáo, thực hiện mơ ước đứng trên giảng đường.

Năm cuối cấp, Hồng cũng tất bật với việc ôn thi, một lần trong cơn đau bụng quằn quại kéo dài không có dấu hiệu cắt cơn, nghĩ là rối loạn tiêu hóa, gia đình đưa chị vào cấp cứu tại Bệnh viện Gia Lai. Thăm khám bác sĩ khuyên phụ huỵnh đưa con vào Bệnh viện Chợ Rẫy (TP HCM) kiểm tra kỹ.

Ca mổ kéo dài 6 tiếng chỉ để lấy tế bào sinh thiết diễn ra bởi bác sĩ phát hiện khối u nằm rất sát gan, mật. Chị nằm hơn một tháng cho lành vết mổ. Ngày xuất viện, Hồng nhận kết quả chẩn đoán u tụy giai đoạn cuối, thời gian sống không còn bao lâu. Nghe bác sĩ nói, mẹ chị ngất xỉu tại chỗ. Chị Nguyễn Lữ Thu Hồng. 

Chị Nguyễn Lữ Thu Hồng, 27 tuổi, biết mình mắc ung thư tụy lúc 17 tuổi. Ảnh:NVCC

Trái tim của cô gái đau thắt khi biết mình có thể chết trẻ. "Bệnh đã giai đoạn nặng nên tôi không điều trị theo liệu pháp Tây y. Biết mình có thể ra đi bất cứ lúc nào, tôi khóc, phần thì thương ba mẹ, phần nghĩ đến việc phải nghỉ học, ước mơ trở thành cô giáo không thể thực hiện", Hồng kể.

Thương con, gia đình chị gõ cửa nhiều bác sĩ, ra tận Huế, Đà Nẵng. Tiêm mooc-phin là lời khuyên nhiều bác sĩ dành cho mẹ chị khi nhận câu hỏi :"Nếu cháu lên cơn đau thì phải làm sao". Bệnh tình không làm mờ ước mơ trở thành cô giáo, mang bệnh Hồng vẫn không rời sách vở, ôn thi cấp tốc hơn. Ngày biết điểm thi đại học, thầy cô, bạn bè Trường THPT Hoàng Hoa Thám, xã Biển Hồ, thành phố Pleiku vui như Tết khi biết tin Hồng đỗ vào đúng chuyên ngành mình đăng ký, vượt xa điểm sàn, riêng môn văn đạt 8 điểm.

Cuộc sống xa bố mẹ ban đầu có chút bỡ ngỡ với Hồng. Chị dậy từ 3h sắc thuốc uống rồi đi học, rèn bản thân sinh hoạt, ăn, ngủ điều độ, khoa học. 4 năm học dường như trôi nhanh hơn trong tưởng tưởng của chị, tốt nghiệp, chưa xin việc ngay, Hồng dạy kèm các em trong xóm. Chị vẫn khát khao đứng lớp, tìm hiểu rồi đăng ký đợt thi tuyển công chức giáo dục trong tỉnh, Hồng trở thành giáo viên dạy Văn trường cấp 2 ở xã Ia Pia, huyện Chư Prông, cách nhà 30km.

4 năm qua, chị chỉ nghỉ dạy khi đến ngày kiểm tra sức khỏe, ốm đột xuất. Không giấu bệnh, cô giáo trẻ thường xuyên chia sẻ cuộc sống của bản thân trong những bài giảng, chị mong câu chuyện bên lề của mình sẽ chắp ước mơ cho những cô cậu học trò nơi xã nghèo, khó khăn.

Tháng 3/2018, chị bị viêm tụy cấp, phải cấp cứu từ trường học về đến nhà lúc 23h. Những đêm dài không tròn giấc vì cơn đau, mẹ sẽ ngồi tựa vào tường để Hồng dựa vào, tới tận sáng. Đợt ốm đó, nghỉ dạy 2 tháng, nhiều người sợ chị không vượt qua nổi. Để đảm bảo sức khỏe, chị chuyển công tác, giảng dạy tại THCS Nguyễn Chí Thanh, cách nhà 7km. Những lúc rảnh rỗi, Hồng sẽ đi du lịch, khám phá văn hóa, phong tục tập quán của người dân địa phương. 

Những lúc rảnh rỗi, Hồng sẽ đi du lịch, khám phá văn hóa, phong tục tập quán của người dân địa phương. Ảnh:NVCC

Lúc trở bệnh, Hồng đau đớn, gồng mình chịu đựng, nhiều lần tiêm giảm đau vào cơ thể nhưng chưa bao giờ rơi vào bế tắc, tuyệt vọng, sẽ đầu hàng bệnh. Cô gái 27 tuổi tin thuốc cứu mình một phần nhỏ, còn lại là tinh thần lạc quan. Ý thức về cái chết giúp Hồng thay đổi cách sống. "Từ lúc biết mình bị bệnh, tôi chỉ khóc một lần, 10 năm qua, bản thân muốn sống ý nghĩa, hết mình, không dành chỗ cho nỗi buồn".

Hồng có niềm đam mê viết lách, không đúng vần, điệu, vần thơ của chị thể hiện khát khao sống vui vẻ, tinh thần lạc quan. Chị gửi vào đó những cảm xúc thật của chính mình. Nhiều tác phẩm của chị đã đăng tải trên báo, tạp chí trong tỉnh.

Trong tập thơ đầu tay "Một mai thức dậy", chị viết,Một mai thức dậy/Đi trọn kiếp người/Xin là thạch thảo/Tím hoài khôn nguôi. Phần nào đó, chị thấy mình giống thạch thảo, loài hoa mang mỏng manh, thanh tú, nhanh tàn nhưng mạnh mẽ. Hồng nói về ung thư không phải bằng nước mắt, mà kể bằng sự lạc quan. " Tôi không so mình với người khỏe mạnh để thấy mình bất hạnh, với tôi ung thư là ngã rẽ, ngày tháng chiến đấu với bệnh tật, ngoài sự kiên cường, tôi biết cách yêu thương mọi người, rộng lượng hơn, hướng đến điều thiện, tích cực".

Ngọc Thi