Nữ Việt kiều viết tự truyện 8 năm bị ung thư vú

"Tôi viết cuốn sách này trong thời gian vẫn đang phải điều trị căn bệnh ung thư vú di căn phổi. Trong cuốn sách, tôi không chia sẻ cách chữa bệnh, vì tôi không phải là bác sĩ nhưng hy vọng sẽ giúp nhiều người giống mình tìm được niềm tin, thứ rất đỗi bình thường nhưng lại khan hiếm với bệnh nhân ung thư", chị Trương Thanh Ngân kể về đứa con tinh thần sắp được giới thiệu thiệu tới độc giả vào ngày 30/11. Chị Trương Thanh Ngân hiện sống cùng chồng và ba con trai tại thủ đô nước Áo.

Chị Trương Thanh Ngân hiện sống cùng chồng và ba con trai tại thủ đô nước Áo.

Bệnh không báo trước

Đầu năm 2011, chị Trương Thanh Ngân sinh con trai thứ ba. Vài tháng sau, chồng chị mua lại một công ty nhỏ để phát triển kinh doanh. Ở tuổi 35, bà mẹ ba con tự thấy mình may mắn khi kinh tế gia đình khá giả, chồng yêu thương.

Nhưng mọi thứ quá hoàn hảo thường giống như bầu trời đẹp trước cơn bão. Một buổi sáng tháng, khi thay đồ, chị Ngân tình cờ chạm vào một cục nhỏ và cứng ở ngực. Chị giật mình, sờ lại lần nữa. Khối u vẫn còn đó, không phải mình nhầm. Nỗi sợ lan ra rất nhanh từ đầu cho đến từng đầu ngón tay ngón chân của chị. Lên mạng thấy rất nhiều thông tin về khối u ở ngực, chị Ngân quyết định cùng chồng đến bệnh viện.

Sau rất nhiều xét nghiệm và chờ đợi, ngày nhận kết quả cũng đến. "Khi bác sĩ nói tôi bị ung thư vú, tai tôi ù đi, gật đầu lia lịa mà chẳng nghe được cô ấy nói gì nữa. Tôi không khóc nhưng trống rỗng, không thấy cảm giác gì", chị Ngân nhớ lại. Cuốn tự truyện của tác giả Ngân Trương kể lại quá trình 8 năm đối mặt với bệnh ung thư vú.

Cuốn tự truyện của tác giả Ngân Trương kể lại quá trình 8 năm đối mặt với bệnh ung thư vú.

Trở về từ bệnh viện, ba ngày đầu là khoảng thời gian chị Ngân nhớ nhất. Chị không ngừng khóc và nghĩ ngợi: "Tôi nghĩ đến các con tôi, bọn nó còn nhỏ quá, đứa lớn nhất mới 10 tuổi, đứa nhỏ nhất 7 tháng, chúng sống sao nếu không có mẹ. Tôi còn bố mẹ già chưa phụng dưỡng được ngày nào. Tôi còn người chồng rất mực thương yêu chưa trả hết tình nghĩa. Bao nhiêu lo lắng cùng ập đến, nhấn chìm tôi trong tuyệt vọng. Tôi oán trách ông trời".

Đến ngày thứ tư, câu nói của chồng đã vực chị dậy: "Em phải chữa bệnh, anh và các con cần em. Bây giờ có khóc, dằn vặt thì bệnh cũng ở trong người rồi, em phải chiến đấu chống lại nó". Như người chết đuối vớ được cọc, chị Ngân bám vào chồng và hi vọng sẽ tìm ra cách chữa bệnh.

8 năm sống cùng ung thư

Chấp nhận bệnh tật là một phần cuộc sống. Chị Ngân bước vào ca phẫu thuật cắt bỏ khối u vào cuối năm 2011. Bốn ngày sau ca mổ ở trong viện, mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, vết mổ của chị lành rất nhanh. Thấy mình ăn ngon ngủ kỹ, đi lại bình thường giống như một người khỏe mạnh, chị có niềm tin mình sẽ khỏi bệnh.

Nhưng cuộc chiến với ung thư không dễ dàng khi bắt đầu truyền hóa chất. Chị Ngân thường xuyên nôn, chảy máu cam, ngủ mê mệt, không thể làm được gì. Tỉnh dậy sau mỗi đợt truyền thuốc, chị gắng ra ngoài đi chơi, làm việc để không căng thẳng. "Có lần đi mua sắm, sau khi thử quần áo tôi nhìn thấy tóc mình rụng lả tả dưới sàn. Tôi sợ quá, vội vã cúi xuống vơ vội đám tóc. Mái tóc cứ thưa dần cho đến khi trọc hẳn", chị kể lại.

Kết thúc sáu lần hóa chất trong 18 tuần liên tiếp, cơ thể chị yếu đi rất nhiều. Sau hóa trị là xạ trị 25 lần trong 25 tuần liên tiếp, chị Ngân gắng gượng vượt qua vì chồng con và bố mẹ luôn ở bên động viên. Khi bác sĩ thông báo đã bình phục, chị Ngân có thể điều trị bằng thuốc kiềm chế hoocmon trong 5 năm. Bà mẹ ba con thấy mình như trở về từ cõi chết, sống lại một cuộc đời mới.

Từ một người phụ nữ sống khép kính, chỉ quanh quẩn từ chỗ làm về nhà, chăm chồng con, chị Ngân như trở thành con người khác. Chị cùng chồng đi du lịch, thay đổi công việc phù hợp hơn, gặp lại bạn cũ, kết bạn mới và tham gia một câu lạc bộ chạy bộ. Chị cũng dũng cảm nói với các con về căn bệnh của mình.

Khi cuộc sống dần lấy lại thăng bằng, cuối năm 2018, chị Ngân liên tục bị đau tay và phát hiện nhiều hạch bạch huyết ở gần xương quai xanh báo hiệu ung thư đã di căn vào phổi. Lần thứ hai đối mặt với bạo bệnh, chị bình thản hơn nhưng vẫn không thể thoát khỏi suy nghĩ tình huống xấu nhất có thể xảy ra.

Kết thúc đợt điều trị ung thư di căn, để sốc lại tinh thần trước chặng đường mới, chị Ngân bắt đầu viết câu chuyện chữa bệnh và chia sẻ với bạn bè trên Facebook. Chị quen thêm những người bạn mới nhờ các bài viết đó. "Mọi người động viên tôi viết nhiều hơn. Những bạn bè chưa một lần gặp ngoài đời cũng chia sẻ với tôi và gửi nhiều lời chúc tốt đẹp. Cuốn tự truyện cứ thế mà thành", chị Ngân tâm sự. Những trang viết dày lên cũng là lúc đau đớn dần dịu lại, chị đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất. Chị Ngân cho rằng bệnh ung thư đã lấy đi sức khỏe, tiền bạc nhưng cho chị cái nhìn lạc quan vào tương lai và thái độ trân trọng cuộc sống.

Chị Ngân cho rằng bệnh ung thư đã lấy đi sức khỏe, tiền bạc nhưng cho chị cái nhìn lạc quan vào tương lai và thái độ trân trọng cuộc sống.

Con người mới

Khi cuốn tự truyện"Tôi đang và sẽ sống" dần hoàn thiện cũng là lúc chị Ngân nhìn thấy một con người mới bên trong mình: "Sau 8 năm chữa bệnh, tôi nhìn mọi việc bằng một lăng kính khác, không gò bó theo khuôn khổ, cố gắng thả lỏng mình, để mọi việc xuôi theo tự nhiên, không bắt mình phải làm những việc mà mình không muốn. Tôi quý trọng bản thân và những người xung quanh hơn".

Người phụ nữ đã bước sang tuổi 43 cho rằng, ung thư đã lấy đi nhiều thứ như sức khỏe, tiền bạc, thời gian. Nó còn để lại trên người chị những vết sẹo xấu xí, nhưng ngược lại, bệnh tật đem đến sự thay đổi tích cực về nhân sinh quan, giúp chị hoàn thấm thía ý nghĩa của khổ đau và hạnh phúc, ý nghĩa của tình thân gia đình. "Vậy đấy cuộc đời công bằng lắm, khi bạn mất cái này thì bạn sẽ nhận được cái kia hoặc ngược lại. Ông trời sẽ không bao giờ đóng sập mọi cánh cửa trước mắt bạn đâu", chị Ngân nói.

Nha Trang